Sư tử dũng mãnh tự cho mình là "Chúa tể rừng xanh".Chỗ ở của sư tử là một tòa lâu đài lộng lẫy, xung quanh chất đầy xương súc vật mà hắn vứt ra sau khi ăn. Một hôm sư tử triệu tập muôn loài dưới quyền đến tòa lâu đài của mình để họp.Tất nhiên thần dân không ai vắng mặt( Chúa triệu tập mà)Khi các loài vật lớn nhỏ đã tề tựu sư tử hắng giọng:" trước tiên ta muốn xem cảm giác của các ngươi khi đến đây đã". Các con vật từ to như voi,ngựa,bò, gấu... đến các loại tép riu như lợn gà, chim ,thỏ...đều cảm thâý choáng ngợp trước sự lộng lẫy của tòa lâu đài mà lần đầu tiên chúng được phép bước chân vào .
Sư tử nhìn quanh một lượt rồi cất giọng hỏi to:"cảm tưởng của các ngươi về tòa lâu đài của ta thế nào?"
Các thần dân ngơ ngác nhìn nhau.Cuối cùng một chú dê con hắng giọng rụt rè đứng dậy:
-Dạ dạ, thưa ngài... nơi đây thật lộng lẫy nhưng..nhưng...
Dê con run sợ khi nhìn thấy xung quanh mình toàn các đàn anh đàn chị và nhất là khi thấy oai phong của sư tử.Sư tử bèn vấn an nó:
-Ngươi cứ nói đi, hôm nay ta cho phép các ngươi được nói ra sự thật.
Sau một chút do dự dê con tiếp:
-Nhưng thưa ngài quanh đây toàn mùi sú uế ạ
Sư tử dựng tóc gáy,mặt đỏ bừng vì tức giận liền hạ lệnh cho lính hầu:
_ Chém! Chém !
Dê con khốn khổ liền bị hạ thủ.Lúc này muôn loài đều ngơ ngác hoảng sợ.
Sư tử lại hắng to giọng nói tiếp :
- Còn các ngươi?
Sau một hồi im lặng cuối cùng sói đen ngập ngừng đứng dậy:
- Thưa ngài tòa lâu đài thật nguy nga, không khí ở đây thật mát mẻ, thật tong lành, thật là một môi trương lý tưởng ạ.
Nói xong sói đen từ từ ngồi xuống. Mọi loài nghẹt thở chờ phản ứng của chúa tể .Lần này sư tử đứng bật dậy quát to:
-Chém ngay! chém ngay! đồ nịnh thần!
Cả đám đông run lên như cầy sấy.Sau một hồi im lặng,cuối cùng Cáo xám đứng dậy:
-Thưa bệ hạ, nơi đây thật là đồ sộ hùng vĩ. Phong cảnh thật đẹp, không khí mát mẻ,nhưng thật đáng tiếc hôm nay thần đang bị ngạt mũi ạ...
Sư tử nghe xong liền vỗ tay thật to:
-Đây mới là thần dân chân chính!
Nói xong liền hạ lệnh ban thương hậu hĩnh cho cáo.
Muôn loài nhìn nhau ngơ ngác......
(HD lược dịch)
Đọc xong chuyện này các bạn nghĩ sao?
Thưa chị: người xưa có câu:
Trả lờiXóa" Khôn quá cũng chết, dại quá cũng chết...biết thì sống"
Hoặc là: Trung cũng chết, Nịnh cũng chết...biết thì sống...
CÓ PHẢI THẾ KHÔNG Ạ?
theo em bây giờ nên sống theo kiểu nào?
XóaTrong xã hội hiện tại có nhiều gương rồi em nhỉ?
Chị hãy bỏ chế độ kiểm duyệt coment đi chị...khỏi phiền hà khi bạn bè thăm nhà mình.
Trả lờiXóaCảm ơn em ,thôi chị chờ để nhờ cháu làm hộ chứ chị mù tịt lắm
XóaEm nghĩa: Thật tàh cũng chết
Trả lờiXóaGiả dối cũng chế> Chỉ có BIẾT là sống dài hơn ( rồi cũng chết sau! ) hihi...
Biết là sống dài hơn thế nên bây giờ mới có nhiều ngươì ... theo Cát là BIẾT hay GIẢ DỐI hay THẬT THÀ
XóaLà LỢI ÍCH NHÓM, là KHÔN LỎI(nhưng chưa chắc HỌ SỐNG mà họ KÝ SINH trên TIỀN và bằng TIỀN...
XóaEm thì em hiểu sống là phải thấy lòng thanh thản và hạnh phúc, ngập tràn tình yêu đồng loại cơ chi i!
hi hi
Chị Đoan ơi! Em nói điều này như em đã và cố làm (Hâm chị nhỉ?!)
là kiểu gió chiều nào che chiều ấy, chị cũng như em không thích kiểu như vậy,sống cho thanh thản,không vìmột mục đích nào đó mà sống không phải là mình
XóaHay
Trả lờiXóaLời thật mất lòng ...Không ai muốn người khác phê bình thẳng thắn trước mặt mình
Trả lờiXóaĐiều này đúng trong mọi hoàn cảnh,với mọi nơi mọi lúc,với một người nào đó với một tập đoàn nào đó,dân thường hay cao hơn nữa
XóaEm chào chị! Cám ơn chị đã ghé thăm tàu ngựa.
Trả lờiXóaMỗi người một cách sống chị ơi!Nhưng với em thì: "Thẳng như ruột ngựa"! Nên cũng hay bị mất lòng lắm!
Bị mất lòng còn may hơn dê con đấy, đến chơi luôn nhé
Trả lờiXóaGiống như mình đi gửi GYHP ấy mà! HĐ thế mà thâm nho! HI
Trả lờiXóaĐấy là không được tầu đào tạo đâu đấy hì hì
XóaCảm ơn bạn đến thăm tôi
Trả lờiXóaTăng xin giao tiếp thành đôi bạn hiền
Gặp nhau chẳng mà biết nhau
XóaGiao lưu kết bạn dài lâu vui vầy
Em chào chị! Em theo chân chị sang thăm nhà và được đọc câu chuyện hay!
Trả lờiXóaChào em chúc ngày cuối tuần vui,đến chơi luôn nhé,kết bạn học hỏi cho vui tuổi già.Chị đọc thơ em hay lắm.Chào!
XóaTrung thần cũng chết -gian thần cũng chết nhưng ...lộng thần thì sống chị à -em hiểu vậy đúng không chị ?
Trả lờiXóađúng đấy,khôn quá cũng chết,thật thà cũng chết, biết cách sẽ sống
XóaHì hì...tớ sống cùng với "SƯ TỬ HÀ ĐÔNG" 40 năm có lẻ vẫn an tòan, có sao đâu, cái côt lõi là phải sống chân thực và giành trọn tình yêu cho SƯ TỦ.
Trả lờiXóaSư tử đã được thuần hóa rồi.Cám ơn đã tới thăm
XóaThơ ngụ ngôn La Fông Ten
Trả lờiXóaTriều đình vua sư tử
Một ngày kia, Mãnh-sư Hoàng-đế,
Muốn thử xem quyền-thế tầy bao,
Bèn vời bách-thú lâm trào;
Mỗi loài phái một viên vào Long-cung.
Sắc vàng tống đi cùng một đạo,
Đóng ấn son Quốc-bảo rõ ràng.
Chiếu rằng suốt một tháng-tràng,
Hội bàn trước chốn Ngai Vàng liên miên.
Lúc mở hội khai diên tứ yến,
Có phường tuồng nhân-tiện làm trò.
Mãnh-sư có ý làm to,
Để đem quyền-thế mà phô chư-hầu.
Truyền hội-nghị ở lầu Ngũ-phụng,
Những thịt xương lủng-củng bốn bề.
Sực nồng hôi-hám gớm-ghê,
Gấu kia bịt mũi dường chê nặng mùi.
Ngự hiểu ý, giận sôi sùng-sục,
Cho xuống ngay Địa-ngục mà chê.
Khỉ ta hiến nịnh tức thì:
— Muôn tâu Thiên-thảo cực-kỳ thông-minh.
Khen móng nhọn, khen dinh thơm phức,
Trăm thức hoa, hương nức không bằng.
Ngờ đâu lời nịnh tán xằng,
Mãnh-sư lại giận giết phăng khỉ già.
Vua Sư-tử thực là phàm-phũ,
Hẳn cũng dòng Kiệt, Trụ chi đây.
Lại gần Chó-sói hỏi ngay:
— Mùi gì tâu thực Trẫm hay thử nào!
Sói đại-thần trí-cao khéo chối.
Cúi tâu: — Thần ngạt mũi thấy chi!
Khôn-ngoan nên chẳng can gì.
Chuyện hay đã dạy, nên ghi vào lòng.
Ai muốn vững Triều trung quyền-chức,
Nịnh không nên, cương-trực cũng đừng;
Cứ làm ra một người rừng.
Bản dịch :Nguyễn Văn Vĩnh
Cảm ơn anh đã cho đọc bài thơ về câu chuyện, em chỉ dịch lại câu chuyện bằng tiếng Pháp đã được học trước đây,chúc anh những ngày cuối tuần vui
Xóa