Thứ Năm, 25 tháng 4, 2013

Ru tình

Ngủ đi em nhé
Ngủ ngoan
Ru em khúc hát ngọt lành lời ru
Ngủ ngoan em nhé hãy mơ
Giấc mơ êm dịu vần thơ ngọt ngào
Lời ru tình tự anh trao
Vuốt ve mái tóc hãy vào cõi tiên
Hoàng hôn sương trắng một miền
Thiên thai hai đứa chung niềm ước mơ
Chốn thần tiên có đôi ta
Thảnh thơi tận hưởng hương hoa cuả đời
Môi em nụ thắm trao rồi
Ru tình anh hát... em cười trong mơ
Mặc cho thiên hạ được- thua
Suốt đời anh muốn được ru tình mình...

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013

Chữ Hiếu (Lời Phật dạy)




"Đi khắp thế gian
 Không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời
Không ai khổ bằng cha
Nước biển mênh mông
Không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng 
Không phủ kín công cha


Tần tảo sớm hôm
 Mẹ nuôi con khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy
Cha che chở đời con
Ai còn mẹ
Xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn 
lên mắt mẹ nghe không"


Nhân đọc lá thư của cha mẹ viết cho con trên blog NHƯ MAI mình nhớ đén bài thơ lời Phật dạy về đạo Hiếu xin đăng tải để chúng ta cùng đọc và suy ngẫm

Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013

Ao nhà




















HĐ sinh ra ở Hà Nội,nhưng lại học ngành Nông nghiệp,trong quá trình học tập và công tác đã có nhiều thời gian ở nông thôn,cùng ăn ở cùng làm việc với bà con nông dân,được ở trong môi thường đồng quê yên bình ,nơi có những phong cảnh gần gũi ,những mái lá,những đường làng rợp bóng tre xanh,đường làng mùa gặt thơm nức mùi rơm, cảnh sân kho hợp tác xã ngày mùa vang rộn tiếng cười...Vì thế đối với tôi nông thôn rất gần gũi với những kỷ niêm khó quên,nó đi và ký ức và hiện lên rất đỗi thân thương như là mình đã sinh ra ở đó vậy.HĐ sẽ cố gắng chuyển tải những ký ức đó để các bạn cùng chia sẻ

Ao nhà chiều đứng khỏa chân
Nhìn đàn cá lội tung tăng ven bờ
Gốc sung già đứng ngẩn ngơ
Ráng chiều sao cũng thẫn thờ... nhớ ai?
Rô ron đớp vội cánh bèo
Lung lay mặt nước lộn phèo cung quăng
Cầu tre cũ đã rêu phong
Vẫn còn in dấu...thì thầm lời yêu

Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

Hội trường ĐHNN2

Hôm nay về hội trường Hai
Bồi hồi nhớ lại những ngày gian nan
Tranh tre nứa lá cơ hàn 
Nhà tranh vách đất nhưng tràn tình thương...

Thầy trò từ mọi nẻo đường
Về đất Kinh Bắc sông Thương dạt dào
Câu ca quan họ năm nao
"Ai về Hà Bắc xin vào trường tôi"
Vang trên đất Huế từng lời
Nhắc nhau nhớ lại những ngày chiến tranh

Thầy trò sơ tán nhà dân
Miếng cơm mì luộc quây quần bên nhau
Tình người gian khổ bền lâu
Bốn nhăm năm đã phai màu tóc sương
Gặp nhau sao cứ vấn vương
Bàn tay bắt chặt mà không muốn rời

Thấy trò đã trưởng thành rồi
Tự hào thầy lại thấy vui trong lòng
Mới hay lửa đỏ thử vàng
Gian nan thử sức cơ hàn thử tâm
Bốn nhăm năm vẫn trong lòng
Trường Hai Nông nghiệp  mãi không phai mờ.

Kỷ niệm ngày về hội trường Đại Học Nông Nghiệp 2 tại HUẾ

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013

Mưa lòng



Mưa lòng chẳng bão chẳng giông
Chẳng cơn chẳng cớ lòng thòng lê thê
Cho dù trời tạnh nắng về
Mà sao mưa vẫn tràn trề trong tim

Xin em đừng vội trách mưa
Hạt rơi tí tách đong đưa thuyền tình
Ước gì anh ở bên mình
Để anh tắm mãi mưa tình trong em...

Em ơi hãy cứ sang sông
Trời mưa  bến vắng đò không có người
Xin em hãy cứ thảnh thơi
Trách chi dang dở...đầy vơi thuyền tình.


Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

Chênh vênh




Chênh vênh em đứng một mình
Vượt qua muôn vạn thác ghềnh...chênh vênh
Thương em vạn nẻo lênh đênh
Vượt sông anh lội thác ghềnh tìm em
Kiếp này chắc chẳng làm nên
Kiếp sau xin gặp lại...miền thiên thai

Viết cho MD

Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2013

Thương em




Thương em cánh vạc liêu xiêu
Mớ rau rá gạo sớm chiều nuôi con
Bờ vai gầy sớm mỏi mòn
Rã đôi cánh vạc" chiều tròn"... vắng ai

Mom sông lội nước đội trời
Mò cua bắt tép để nuôi con đàn
Vì con đâu quản sớm hôm
Rã rời thân vạc đâu còn tuổi xuân

Thương em anh cứ tần ngần
Lỡ rồi một chuyến đò ngang anh chờ
Thương em anh cũng muốn qua
Nhưng rồi bến vắng đò xa mất rồi

Thương em anh lại ngậm ngùi
Em ơi vay trả... một đời... trả vay
Nợ em chưa trả kiếp này
Anh chờ em...cánh vạc bay...một chiều

Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2013

Kỷ niệm 45 năm ngày cưới



Thế là đã bốn nhăm năm
Cuộc đời  gian khổ xoay vần bể dâu
Bốn nhăm năm đã qua mau
Tóc xanh nay đã nhuộm mầu tóc sương
Lấy nhau hai nửa yêu thương
Ba chìm bảy nổi vui buồn có nhau
...Khó khăn con kiến tha lâu
Cũng đầy tỏ ấm chẳng giàu chẳng sang...
Bây giờ con cháu đầy đàn
Cháu ngoan con hiếu chẳng màng điều chi
Ngoảnh nhìn lại chặng đường đi
Chiến tranh gian khổ khoai mì nuôi con
Trồng rau cuốc đất làm vườn
Tuy nghèo nhà vẫn luôn vang tiếng cười
Bốn nhăm năm nửa đời người
Tủi sầu cũng có vui tươi cũng nhiều
Yêu nhau tới tuổi xế chiều
Tình chồng nghĩa vợ chẳng điều thiệt hơn
Cầu sao cho đến cưới vàng
Trời cho mạnh khỏe nhẹ nhàng... lên tiên

Thứ Tư, 10 tháng 4, 2013

Rét nàng Bân


  • "Nàng Bân may áo cho chồng
    May ba tháng ròng mới trọn cổ tay"

  • "Tháng giêng rét đài, tháng hai rét lộc, tháng ba rét nàng Bân"

  • Nàng Bân xưa đan áo cho chồng
    Bân nay : ra hiệu lòng vòng làm chi
    Áo đơn áo kép thiếu gì
    Ngồi cặm cụi mãi lấy gì thời gian
    Bân nay còn phải đi làm
    Chàng hãy thông cảm cho nàng chàng ơi!

    Sự tích rét nàng Bân


Nàng Bân là con gái của Ngọc Hoàng nhưng khác với nhiều chị em của mình, nàng Bân chậm chạp và có phần vụng về.
Tuy nhiên, nàng Bân vẫn được cha mẹ yêu chiều. Ngọc Hoàng và Hoàng Hậu thương con thua em kém chị nhưng không biết làm cách nào, mới bàn nhau lấy chồng cho nàng để nàng biết thêm công việc nội trợ trong gia đình. Chồng nàng Bân, cũng là một người trên thế giới nhà trời. Nàng yêu chồng lắm. Thấy mùa rét đã đến, nàng định tâm may cho chồng một cái áo ngự hàn. Nhưng nàng vụng về quá, khi bắt đầu rét, nàng Bân đã bắt đầu công việc song cứ loay hoay mãi, tìm được cái nọ thì thiếu cái kia, xe được chỉ thì chưa có kim, đưa sợi vào dệt thì thoi, suốt lại hỏng. Đến nỗi trời đã sắp sang xuân rồi mà chỉ mới may trọn được đôi cổ tay.
Nhưng nàng Bân vẫn không nản chí. Nàng may mãi qua tháng Giêng rồi hết tháng Hai, cho tới khi áo may xong thì vừa lúc trời hết rét. Nàng Bân buồn lắm. Thấy con âu sầu, Ngọc Hoàng gạn hỏi. Khi biết chuyện Ngọc Hoàng cảm động bèn làm cho trời rét lại mấy hôm để chồng nàng mặc thử áo. Từ đó thành lệ, hàng năm vào khoảng tháng Ba tuy mùa rét đã qua, mùa nóng đã tới nhưng có lúc tự nhiên rét lại mấy hôm, người ta gọi cái rét đó là rét nàng Bân. Tục ngữ có câu: "Tháng Giêng rét đài, tháng hai rét lộc, tháng Ba rét nàng Bân" là vì thế.


Thứ Ba, 9 tháng 4, 2013

Thưa ngài con đang bị ngạt mũi.( Chuyện ngụ ngôn: Je suis en rhumme)




 Sư tử dũng mãnh tự cho mình là "Chúa tể rừng xanh".Chỗ ở của sư tử là  một tòa lâu đài  lộng lẫy, xung quanh chất đầy xương súc vật mà hắn vứt ra sau khi ăn.  Một  hôm sư tử triệu tập muôn loài dưới quyền đến tòa lâu đài của mình để họp.Tất nhiên thần dân không ai vắng mặt( Chúa triệu tập mà)Khi các loài vật lớn nhỏ đã tề tựu sư tử hắng giọng:" trước tiên ta muốn xem cảm giác của các ngươi khi đến đây đã". Các con vật từ to như voi,ngựa,bò, gấu... đến các loại tép riu  như lợn gà, chim ,thỏ...đều cảm thâý choáng ngợp trước sự lộng lẫy của tòa lâu đài mà lần đầu tiên chúng được phép bước chân vào .
Sư tử nhìn quanh một lượt rồi cất giọng hỏi to:"cảm tưởng của các ngươi về tòa lâu đài của ta thế nào?"
Các thần dân ngơ ngác nhìn nhau.Cuối cùng một chú dê con hắng giọng rụt rè đứng dậy:
-Dạ dạ, thưa ngài... nơi đây thật lộng lẫy nhưng..nhưng...
Dê con run sợ khi nhìn thấy xung quanh mình toàn các đàn anh đàn chị và nhất là khi thấy  oai phong của sư tử.Sư tử bèn vấn an nó:
-Ngươi cứ nói đi, hôm nay ta cho phép các ngươi được nói ra sự thật.
Sau một chút do dự dê con tiếp:
-Nhưng thưa ngài quanh đây toàn mùi sú uế ạ
Sư tử dựng tóc gáy,mặt đỏ bừng vì tức giận liền hạ lệnh cho lính hầu:
_ Chém! Chém !
Dê con khốn khổ liền bị hạ thủ.Lúc này muôn loài đều ngơ ngác hoảng sợ.
Sư tử lại hắng to giọng nói tiếp :
- Còn các ngươi?
Sau một hồi im lặng cuối cùng sói đen ngập ngừng đứng dậy:
- Thưa ngài tòa lâu đài thật nguy nga, không khí ở đây thật mát mẻ, thật tong lành, thật là một môi trương lý tưởng ạ.
Nói xong sói đen từ từ ngồi xuống. Mọi loài nghẹt thở chờ phản ứng của chúa  tể .Lần này sư tử đứng bật dậy quát to:
-Chém ngay! chém ngay! đồ nịnh thần!
Cả đám đông run lên như cầy sấy.Sau một hồi im lặng,cuối cùng Cáo xám đứng dậy:
-Thưa bệ hạ, nơi đây thật là đồ sộ hùng vĩ. Phong cảnh thật đẹp, không khí mát mẻ,nhưng thật đáng tiếc hôm nay thần đang bị ngạt mũi ạ...
Sư tử nghe xong liền vỗ tay thật to:
-Đây mới  là thần dân chân chính!
Nói xong liền hạ lệnh ban thương hậu hĩnh cho cáo.
Muôn loài nhìn nhau ngơ ngác......
(HD lược dịch)
Đọc xong chuyện này các bạn nghĩ sao? 

Thứ Hai, 8 tháng 4, 2013

Nhớ suông

Hôm nay không nắng trời buồn
Lòng người cũng thấy cảm thương cùng trời
Nhớ suông nhớ những chơi vơi
Vẩn vơ vơ vẩn cứ hoài nhớ suông...

Tuy là chỉ có nhớ suông
Nhưng sao cứ thấy vấn vương trong lòng
Nhớ ai...ai có biết không 
Tủi thân chỉ có trong lòng ...nhớ suông  

Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2013

Nợ tình

Nợ tình anh nợ đã lâu
Tóc xanh nay đã đổi màu tóc sương
Anh đi khắp mọi nẻo đường
Tìm em để trả đỡ vương cõi lòng...

Nợ em anh trả gấp đôi
Em vẫn còn cười em chẳng nhận cho
Để anh nợ đến bây giờ
Để anh có cớ ...cò cưa đi về

Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2013

Ký ức






"Tìm về ký ức xa xôi"

Tìm trong kỷ niệm một thời tuổi thơ
Bao nhiêu  ước vọng mộng  mơ
Tuổi xuân ngày ấy bây giờ còn đâu?
"Với mây mây tít  trên đầu
Với nước nước chảy  sông sâu khó tìm
Chỉ còn ký ức trong tim
Thì thầm thổn thức im lìm mình ta
Tuổi xuân giờ đã đi qua
Bụi đường nhuốm bac phôi pha mái đầu
Bây giờ con cháu trước sau
Vẫn còn tím biếc...một màu tình yêu.


Thứ Năm, 4 tháng 4, 2013

Hà thành




Bốn mùa xuân hạ thu đông

Vẫn yêu cái rét mặc lòng tái tê
Yêu anh muốn gửi rét về
Sương giăng bàng bạc đê mê lòng người
Ngắm nhìn sương khói bay bay
Mờ mờ ảo ảo đắm say tâm hồn.

Tặng bạn phương Nam

Mây



Suốt đời mây cứ lang thang
Để cho ai cứ lỡ làng chờ ai 
Mây chẳng đứng mây cứ trôi
Để mình ai đứng giữa trời ngẩn ngơ
Thương ai ngày ấy ...bây giờ
Có còn nhớ cái thuở xưa ...đâu rồi?
"Biết rằng lo cũng thế thôi"
Nhưng anh vẫn muốn suốt đời được lo.

Thứ Tư, 3 tháng 4, 2013

Em là ngọn gió



Em là ngọn gió mùa xuân

Thổi làn sương trắng lăng giăng mặt hồ
Cho anh cảm hứng viết thơ
Nhìn theo ngọn gió vu vơ tâm hồn


Em là ngọn gió mùa hè

Thỏi cơn gió mát đồng quê yên bình
Gió ơi thổi mát hồn anh
 Để anh viết mãi thơ tình tặng em


Em là ngọn gió mùa thu

Đem theo hương cúc mơ hồ về đây
Cho anh cảm xúc ngất ngây
Lá vàng rơi rụng rắc đầy hồn anh


Em là ngọn gió mùa đông

Làm anh  run rẩy... nhớ hồng môi em
Câu thơ anh lại viết  nên
Hồn thơ rực lửa...gió em reo cùng.

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Ngẫu hứng qua đò





Đầu xuân Đ cùng ông xã làm chuyến du xuân lễ chùa từ chùa Phật tích, ra đê sang đò sông Đuống là đến chùa Tháp bút,rồi chùa Dâu

Ngày xưa em đi đò ngang
Quai thao yếm thắm sếnh sang váy sồi
Dòng sông bên lở bên bồi
Bên kia ai đợi ời ời gọi ai

Ngày nay em đi đò ngang
 Quần phăng mũ áo khăn choàng vắt vai
Bên sông vang vọng tiếng còi
 Ô tô  xe máy về nơi thị thành
Còn đâu anh sánh vai mình
Áo the khăn xếp chòng  chành quai thao...