Cha Mẹ bao giờ cũng là người hy sinh nhiều nhất trong gia đình, vì con cái cha mẹ chẳng tiếc đến thân mình. Và hình ảnh con cò lặn lội bờ sông từ xưa đã được dùng để ví với người mẹ.
Trong xã hội ngày nay cuộc sống đã đổi thay, nhưng đâu đó vẫn còn những phận người còn sống trong tủi cực cơ hàn. MÒ cua bắt ốc, kiếm ve chai, sửa xe dạo....để kiếm tiền cho con ăn học. Không ít các em đã đỗ đạt bằng những đồng tiền cực nhọc ấy của cha mẹ, nhìn cuộc sống của họ , chúng ta không khỏi day dứt. Nhân ngày lễ vu lan , chúng ta cùng nhớ tới công ơn những người mẹ.
Cái cò bắt tép nuôi con
Mom sông lấm láp mỏi mòn tấm thân
Bát cơm manh áo củi than
Phận nghèo đắp đổi qua cơn bĩ cùng
Con nheo nhóc áo không đủ mặc
Ngày lại ngày bán mặt đồng sâu
Một mình ngày lại canh thâu
Mình gầy vóc hạc héo sầu ruột gan
Mong con ngày một lớn khôn
Con được sung sướng mẹ còn mong chi
Mò cua bắt ốc xá gì
Tấm thân này mẹ bỏ đi cũng đành
Trăng khuya vằng vặc trong xanh
Mò mẫm một mình cò vẫn kiếm ăn...
Mong sao có phép nhiệm mầu
Vẫy đôi cánh hóa Hải Âu trên trời!