Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

Mùa Ổi chín

Nhớ ngay hè
               Xưa
Trên đường phố
                        Hà nội
Những gánh ổi
                     Vàng ươm
Còn nức mùi thơm
                        Quyến rũ
Đòn gánh trĩu
                     Đôi quang níu nặng
Những quả ổi găng
                    Chín vàng vẫn ròn tan
Món quà quê
                     Những sáng mẹ mua về
Mùa ổi chín
                      Những rặng ổi
Nghi Tàm, Nhật Tân, Ô Đống Mác...
Giờ không thấy
                        Một nỗi buồn man mác
Đô thị hóa rồi
Còn đâu nữa
                       Những miền quê ven đô
Hà nội........     


 

Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2013

Tơ vương

Tơ vương ai vấn mà vương
Ai giăng sợi nhớ sợi thương trong đời
Tơ lòng ai vấn trong ai
Để cho suốt cả cuộc đời vấn vương
Sợi tơ vương mọi nẻo đường 
Gỡ sao cho hết tơ vương trong đời
Có chăng về với đất trời
Trong lòng mới hết rối bời sợi vương...

Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2013

Tiếc chi

Tiếc chi một  chút tàn phai
Tiếc chi nhị úa hoa thôi thắm màu
Tiếc chi một chút tình sầu
Tiếc chi mùa đã phai màu thời gian
Tiếc chi tình đã dối gian
Tiếc chi lòng đã muôn vàn đôỉ thay
Tiếc chi dù đã thế này
Tiếc chi tạo hóa vần xoay ở đời
Tiếc chi lòng đã cạn rồi
Tiếc chi khi hết bờ môi nồng nàn
Tiếc chi thời thế nhân gian
Tiếc chi lòng đã dối gian với lòng
Tiếc chi cái mớ bòng bong
Tiếc chi khi đã càng hong càng nhàu
Tiếc chi một ánh trăng tàn
Tiếc chi một ánh nắng vàng chiều hôm
Tiếc chi dâu bể đa đoan
Tiếc chi!... một nắm xương tàn là xong

Thứ Tư, 8 tháng 5, 2013

Hội lớp Cây trồng khóa 7 ĐHNN1(Kỷ niêm 50 năm vào trường 1962-2012)

Năm mươi năm sau ngày hội ngộ từ các miền về tựu trường, bạn bè gặp lại nhau,không gì diễn tả hết được cảm xúc của ngay gặp mặt, những mái đầu tóc bạc phơ lại được sống lại với những ký ức thời sinh viên gian khổ của chiến tranh,một thế hệ sinh viên được tôi luyện qua gian khổ đã trưởng thành, nay đã thất thập cổ lai hy.....






Năm mươi năm trước sinh viên
Bàn chân còn lạ các miền chưa quen
Bốn năm đèn sách luyện rèn
Tình thầy nghĩa bạn khó quên trong đời...
Rồi bay khắp bốn phương trời 
Mỗi người số phận, cuộc đời riêng tư...

Năm mươi năm đã đi qua
Thời gian nhuốm bạc phôi pha  mái đầu
Bạn bè chẳng thể quên nhau
Ai còn? Ai mất? Ai sầu ?Ai vui?
Hôm nay gặp lại nhau rồi
Liệu còn có được lại ngồi vui chung?
Tay cầm tay bắt mặt mừng
Không sao dấu nổi dưng dưng lệ nhòa...
Xum vầy rồi lại chia xa
Chia tay biết đến bao giờ gặp nhau?


Thứ Hai, 6 tháng 5, 2013

Không gì là không thể (Bài trích trên Sống xanh)

Nghị lực sống của Nick đáng để chúng ta,những con người sinh ra đã may mắn hơn Nick phải suy nghĩ, chúng ta nên trân trọng cuộc sống

Bạn có một cơ thể đầy đủ và một đầu óc minh mẫn? Bạn đã từng không muốn sống và không hài lòng với những gì mà tạo hóa đã ban tặng? Nhưng với Nick Vujicic – một thanh niên sinh ra đã không có cả hai tay lẫn hai chân, cuộc sống với anh vẫn thật tươi đẹp và đáng sống!

“Tôi yêu cuộc sống, tôi hạnh phúc”


Nick bơi rất cừ


Người ta dễ dàng nghe thấy phát biểu này của Nick Vujicic trên các phương tiện thông tin đại chúng kèm theo một nụ cười rạng rỡ. Nick là một nhà hùng biện giỏi, từng thực hiện 1.600 bài phát biểu trước đám đông tại hàng chục quốc gia của 4 lục địa: châu Phi, châu Á, châu Úc và Bắc Mỹ.  Anh còn điều hành Life Without Limbs, một tổ chức phi lợi nhuận hướng về những người khuyết chi. Nick khởi động các chương trình diễn thuyết truyền cảm hứng sống của mình từ năm 17 tuổi, tại những nhà thờ, trường học ở địa phương.
Nick tốt nghiệp ĐH năm 21 tuổi với 2 chuyên ngành là Kế toán và Kế hoạch tài chính. Anh bắt đầu du lịch khắp nơi để diễn thuyết. Với những đóng góp to lớn của mình đối với cộng đồng, năm 1990 Nick vinh dự được trao giải thưởng “Công dân trẻ nước Úc”.





Nick lúc bé


Một buổi diễn thuyết

Dường như không có gì là không thể đối với người thanh niên 30 tuổi này: đi học, chơi đá bóng, golf, bơi lội và lướt sóng chỉ bằng... một bàn chân nhỏ xíu mà Nick gọi là “chân gà”! Thậm chí Nick còn học được “chiêu” quay 3 vòng 360 độ trên tấm ván lướt sóng của mình – một kỳ tích đã đưa tên tuổi anh lên tạp chí Lướt Sóng trong 48 giờ.




“Không tay, không chân, không lo lắng”

Nick chẳng những làm được những điều phi thường mà một người bình thường chưa chắc làm được, anh còn thực hiện sứ mệnh thiêng liêng là truyền cảm hứng sống cho hàng hàng người trẻ trên thế giới. “Khi tôi 13 tuổi, tôi đã đọc một bài báo viết về một người đàn ông khuyết tật rất thành công và làm những thứ phi thường, còn giúp đỡ những người khác. Qua bài báo, tôi nhận ra rằng, Chúa đã làm ra chúng tôi như thế này để tạo ra hi vọng cho những người khác. Điều đó đã truyền cảm hứng cho tôi và tôi quyết định sẽ dùng cuộc đời mình để khích lệ những người khác”, Nicl chia sẻ.
Chính Nick Vujicic chứ không ai khác, đã biến sự tồn tại của anh giữa thế giới này ý nghĩa hơn bao giờ hết. Không ai có thể tin được cậu bé cụt cả tay lẫn chân có thể đi học, chơi thể thao,  đi du lịch 24 đất nước trên thế giới để nói chuyện với những nhóm lên đến 110.000 người, cho đến khi Nick Vujicic chứng minh cho cả thế giới thấy điều phi thường đó.
Nick Vujicic đã làm được nhiều điều lớn lao hơn cả những con người lành lặn khác. Còn bạn, những con người lành lặn, bạn đã làm được những điều lớn lao gì?




Nick cùng vợ con

Thứ Năm, 2 tháng 5, 2013

Về nguồn

Ngày nghỉ lễ 1/5 cả gia đình quyết định làm một chuyến đi Côn Sơn -Kiếp Bạc,ông bà ,con cái và các cháu cùng đi.Đêm 30/4 trời mưa to,sáng sớm 5 g vấn còn mưa,các con gọi điện hoãn,nhưng rồi trời lai nắng ráo ,thế là lại quyết định khởi hành vào 8 g 30'. Rất may trời quang mây tạnh ,lại mát mẻ nữa chứ,các cháu nhỏ tha hồ tung tăng nơi đồi núi hưởng không khí trong lành.
Về khu du lịch Côn Sơn -Kiếp Bạc không khỏi trạnh lòng nhớ tới.Nguyễn Trãi, một công thần nhưng số phận không mỉm cười với gia đình ông.Mối tình của ông với cô gái bán chiếu Nguyễn thị Lộ qua lần gập gỡ mà sử sách đã ghi lại,Nguyễn Trãi gặp cô bán chiếu  xinh dẹp bèn ra mấy câu có ý bông lơn:

Ả ở đâu ta bán chiếu gon
Chẳng hay chiếu ấy hết hay còn?
Xuân thu phỏng độ chừng bao tuổi
Đã có chồng chưa được mấy con?

Nguyễn thị Lộ vốn xuất thân con nhà gia thế,văn chương không xoàng liền đáp lại:

Tôi ở Tây Hồ bán chiếu gon
Cớ chi ông hỏi hết hay còn
Xuân thu tuổi mới trăng tròn lẻ
Chồng còn chưa có, có chi con


Thấy Nguyễn thị Lộ xinh đẹp lại thạo  thơ văn Nguyễn Trãi lấy làm thiếp.
Hẳn mọi người còn nhớ câu chuyện về thảm án ở Lệ chi viên?
Thời vua Lê thái Tông triều chính rối ren các phe cánh hãm hại lẫn nhau,Nguyễn Trãi không chịu nổi cảnh đó đã xin về ở ẩn trên núi Côn Sơn.Vua Lê Thái Tông cũng không khác những ông vua khác cũng ham sắc,vua thấy Thị Lộ tài sắc nên cho vào cung làm chức Lễ nghi học sĩ ,ngày đêm hầu bên cạnh vua.Thị Lộ là bậc tài sắc hơn người, có công trong việc sinh hoạt cung đình nhà Lê.
Năm 1442 vua đi tuần phía Đông có vào chùa núi Côn Sơn nơi Nguyễn Trãi ở sau đó lệnh cho Thị Lộ hầu giá vua về Thăng Long.Khi đến trại vải Đại Lại ở huyện Gia Định vua bị bạo bệnh rồi băng hà thọ 20 tuổi,đêm đó Thị Lộ hầu hạ suốt đem cạnh vua,nhưng rồi công biến thành tội, bà bị quy kết tội giết vua,triều đình lệnh bắt ngay Nguyễn thị Lộ đem giết,Nguyễn Trãi bị chu di tam tộc .22 năm sau vua Lê thánh Tông con bà phi Ngô thị ngọc Dao,người được vợ chồng Nguyễn Trãi cứu sống chính thức ban"chế tẩy oan" cho Nguyễn Trãi phong tặng ông tước Trụ quốc,tán trù bá,Đặc tiến Kim tử Vinh lộc Đại phu, còn Nguyễn thị Lộ không được nhắc tới,nỗi oan kéo dài qua các thời đại phong kiến....


           Cháu Bi ở cửa đền Kiếp Bạc, cũng nghiêm chỉnh đấy chứ

                                                       

 Cảnh và hoa trước cửa đền

 Bống lần đầu tiên đi du lịch
 Hai bà cháu bên giếng Ngọc









 Đường đến đền thờ Nguyễn Trãi mới được xây dựng


 Cầu vắt qua dòng suối bao quanh khu đền


Cổng vào đền Trần mới